Có phải bạn đang tìm kiếm chủ đề về => Viết bài tập làm văn số 1 – Soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44 phải không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem nó ngay tại đây. Xem thêm các kiến thức cẩm nang khác tại đây => Cẩm Nang
Soạn bài Văn tự sự và miêu tả đề 2 giúp em biết cách kể chuyện từ một bài thơ tự sự, từ đó hiểu rõ hơn về văn tự sự.
Soạn Văn Tự Sự Và Miêu Tả Đề 2: Kể lại nội dung được ghi lại trong một bài thơ tự sự (như bài thơ Lượm hay Bài Bác Hồ Không Ngủ) bằng các ngôi kể khác nhau (ngôi thứ ba hoặc ngôi thứ nhất).
1. Lập dàn ý soạn bài văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44
Khai mạc:
– Về bối cảnh của câu chuyện
Thân bài:
– Dựa vào nội dung chính của bài thơ, có thể kể lại câu chuyện theo số lần chú đội viên thức dậy. Mỗi lần thức dậy là một cảm giác khác
– Thành quả sau nhiều lần thức cho đội viên, chú luôn dậy cùng Bác
– Tô đậm hình ảnh vị lãnh tụ, vị tổ của dân tộc, Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Chấm dứt:
– Khẳng định tấm lòng của Bác Hồ đối với dân, với nước và khẳng định biểu tượng Hồ Chí Minh trong lòng dân quân Việt Nam.
2. Tập kể lại nội dung được ghi trong đoạn thơ có tính chất tự sự
Đây là bài viết ở ngôi thứ nhất để bạn tham khảo:
Vậy là đã hơn 70 năm kể từ chiến dịch Biên Giới 1950. Bây giờ tôi đã già nhưng những kỷ niệm về một thời kháng chiến vẫn còn mãi trong ký ức, trong trái tim tôi. Đặc biệt là những ngày chiến đấu gần Bác. Trong đó, có một kỷ niệm mà mỗi khi nghĩ lại, tôi càng thêm kính yêu, quý mến và ngưỡng mộ Bác Hồ. Tôi sẽ nói với bạn ngay đây.
Vào một đêm giá rét giữa chiến dịch Biên giới Thu Đông cuối năm 1950, nửa đêm tôi chợt tỉnh giấc thấy Bác Hồ vẫn ngồi bên bếp lửa. Bác cao gầy ngồi trầm ngâm trong không gian tĩnh mịch. Rừng âm u, trời âm u, mái nhà tranh gió thổi vi vu càng làm nổi bật nỗi cô đơn của người lãnh tụ dân tộc. Lo cho quân dân, cho nước, tóc Bác đã bạc đi nhiều. Tôi choàng dậy nhưng không nói gì mà cứ nhìn Bác. Cho đến bây giờ, tôi vẫn nhớ như in cảm xúc và tình cảm trào dâng khi nhìn theo bóng dáng Bác Hồ.
Nhưng suốt ngày hành quân, tôi cũng buồn ngủ. Trong mơ tôi thấy Bác đi tung chăn cho từng đồng chí. Trong đêm thanh tĩnh, Bác sợ chúng tôi giật mình nên bước từng bước thật nhẹ nhàng, khéo léo. Trong cái lạnh của mùa đông ở miền núi, tôi cảm thấy trời không còn lạnh nữa. Vì tôi và đồng đội được sưởi ấm bởi trái tim yêu thương của Bác, trái tim của Bác ấm hơn ngọn lửa hồng đang cháy ngoài kia. Lúc này tôi càng cảm nhận và hiểu sâu sắc hơn những câu thơ mà nhà thơ Nguyễn Đình Thi đã viết về Bác:
“Ở đây sống một người đàn ông tóc hoa râm
Người không có con nhưng có hàng triệu con
Nhân dân ta gọi là Bác
Cả đời người là vì nước”.
Tôi mơ màng chìm vào giấc ngủ, nhưng hình ảnh Bác bên bếp lửa, hình ảnh Bác vén chăn làm tôi thổn thức và tỉnh giấc. Tôi hỏi Bác ngoài trời lạnh, khuya rồi sao Bác chưa ngủ. Nhưng Bác dặn đừng lo lắng quá, ngủ cho ngon, mai còn phải đánh giặc.
Mặc dù nghe lời Bác, tôi cũng nằm xuống ngủ, nhưng trong lòng cứ lo Bác cứ thức như thế thì ốm mất. Vì chiến dịch này còn dài, đường rừng núi hiểm trở, nếu Bác không ngủ thì mai không đi được.
Trong giấc mơ tỉnh giấc lần thứ ba, tôi giật mình thấy Bác vẫn ngồi bên bếp lửa. Tôi vội vàng năn nỉ Bác đi ngủ vì trời đã gần sáng. Bác nói: “Chú cứ ngủ cho ngon để mai còn sức đánh giặc”, còn Bác, Bác ngủ không yên giấc. Vì Bác thương đám đồng bào phải ngủ rừng, phải trải lá làm chiếu, trời lạnh mà chỉ lấy chiếc áo làm chăn. Trời vẫn mưa to nên Bác càng sốt ruột, càng nghĩ lại càng thương, Bác không thể nào ngủ yên giấc.
Cảm xúc của tôi lúc đó là xúc động nghẹn ngào. Dù chiến tranh ác liệt, gian khổ, đói nghèo nhưng được ở bên cạnh một người hết lòng vì quân dân, vì nước là điều may mắn. Lòng tôi kính yêu và kính trọng Bác biết bao. Và bây giờ tôi thức với Bác. Tôi thầm nghĩ, chỉ có Bác Hồ mới có tấm lòng bao la như vậy, mới có thể bôn ba khắp nơi vì nước vì dân. Nói cách khác, Bác không ngủ đêm nay và nhiều đêm khác, chỉ vì một lý do Bác là Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ kính yêu của nhân dân Việt Nam.
Kỷ niệm này, khi chiến dịch Biên giới Thu Đông kết thúc, tôi có nói với một nhà thơ và ông ấy đã viết bài thơ nổi tiếng “Đêm nay Bác không ngủ”. Và tôi cũng đã kể câu chuyện về Bác cho nhiều thế hệ con cháu khi đất nước hòa bình.
Thông qua phần soạn bài Văn tự sự và miêu tả đề 2 và một bài văn tự sự cụ thể trên đây, hi vọng các em sẽ nắm được cách kể một câu chuyện từ một tác phẩm thơ có tính chất tự sự.
Thông tin cần xem thêm về Viết bài tập làm văn số 1 – Soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44
Hình Ảnh về Viết bài tập làm văn số 1 – Soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44
Video về Viết bài tập làm văn số 1 – Soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44
Wiki về Viết bài tập làm văn số 1 – Soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44
Viết bài tập làm văn số 1 – Soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44 -
Soạn bài Văn tự sự và miêu tả đề 2 giúp em biết cách kể chuyện từ một bài thơ tự sự, từ đó hiểu rõ hơn về văn tự sự.
Soạn Văn Tự Sự Và Miêu Tả Đề 2: Kể lại nội dung được ghi lại trong một bài thơ tự sự (như bài thơ Lượm hay Bài Bác Hồ Không Ngủ) bằng các ngôi kể khác nhau (ngôi thứ ba hoặc ngôi thứ nhất).
1. Lập dàn ý soạn bài văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44
Khai mạc:
– Về bối cảnh của câu chuyện
Thân bài:
– Dựa vào nội dung chính của bài thơ, có thể kể lại câu chuyện theo số lần chú đội viên thức dậy. Mỗi lần thức dậy là một cảm giác khác
– Thành quả sau nhiều lần thức cho đội viên, chú luôn dậy cùng Bác
– Tô đậm hình ảnh vị lãnh tụ, vị tổ của dân tộc, Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Chấm dứt:
– Khẳng định tấm lòng của Bác Hồ đối với dân, với nước và khẳng định biểu tượng Hồ Chí Minh trong lòng dân quân Việt Nam.
2. Tập kể lại nội dung được ghi trong đoạn thơ có tính chất tự sự
Đây là bài viết ở ngôi thứ nhất để bạn tham khảo:
Vậy là đã hơn 70 năm kể từ chiến dịch Biên Giới 1950. Bây giờ tôi đã già nhưng những kỷ niệm về một thời kháng chiến vẫn còn mãi trong ký ức, trong trái tim tôi. Đặc biệt là những ngày chiến đấu gần Bác. Trong đó, có một kỷ niệm mà mỗi khi nghĩ lại, tôi càng thêm kính yêu, quý mến và ngưỡng mộ Bác Hồ. Tôi sẽ nói với bạn ngay đây.
Vào một đêm giá rét giữa chiến dịch Biên giới Thu Đông cuối năm 1950, nửa đêm tôi chợt tỉnh giấc thấy Bác Hồ vẫn ngồi bên bếp lửa. Bác cao gầy ngồi trầm ngâm trong không gian tĩnh mịch. Rừng âm u, trời âm u, mái nhà tranh gió thổi vi vu càng làm nổi bật nỗi cô đơn của người lãnh tụ dân tộc. Lo cho quân dân, cho nước, tóc Bác đã bạc đi nhiều. Tôi choàng dậy nhưng không nói gì mà cứ nhìn Bác. Cho đến bây giờ, tôi vẫn nhớ như in cảm xúc và tình cảm trào dâng khi nhìn theo bóng dáng Bác Hồ.
Nhưng suốt ngày hành quân, tôi cũng buồn ngủ. Trong mơ tôi thấy Bác đi tung chăn cho từng đồng chí. Trong đêm thanh tĩnh, Bác sợ chúng tôi giật mình nên bước từng bước thật nhẹ nhàng, khéo léo. Trong cái lạnh của mùa đông ở miền núi, tôi cảm thấy trời không còn lạnh nữa. Vì tôi và đồng đội được sưởi ấm bởi trái tim yêu thương của Bác, trái tim của Bác ấm hơn ngọn lửa hồng đang cháy ngoài kia. Lúc này tôi càng cảm nhận và hiểu sâu sắc hơn những câu thơ mà nhà thơ Nguyễn Đình Thi đã viết về Bác:
“Ở đây sống một người đàn ông tóc hoa râm
Người không có con nhưng có hàng triệu con
Nhân dân ta gọi là Bác
Cả đời người là vì nước”.
Tôi mơ màng chìm vào giấc ngủ, nhưng hình ảnh Bác bên bếp lửa, hình ảnh Bác vén chăn làm tôi thổn thức và tỉnh giấc. Tôi hỏi Bác ngoài trời lạnh, khuya rồi sao Bác chưa ngủ. Nhưng Bác dặn đừng lo lắng quá, ngủ cho ngon, mai còn phải đánh giặc.
Mặc dù nghe lời Bác, tôi cũng nằm xuống ngủ, nhưng trong lòng cứ lo Bác cứ thức như thế thì ốm mất. Vì chiến dịch này còn dài, đường rừng núi hiểm trở, nếu Bác không ngủ thì mai không đi được.
Trong giấc mơ tỉnh giấc lần thứ ba, tôi giật mình thấy Bác vẫn ngồi bên bếp lửa. Tôi vội vàng năn nỉ Bác đi ngủ vì trời đã gần sáng. Bác nói: “Chú cứ ngủ cho ngon để mai còn sức đánh giặc”, còn Bác, Bác ngủ không yên giấc. Vì Bác thương đám đồng bào phải ngủ rừng, phải trải lá làm chiếu, trời lạnh mà chỉ lấy chiếc áo làm chăn. Trời vẫn mưa to nên Bác càng sốt ruột, càng nghĩ lại càng thương, Bác không thể nào ngủ yên giấc.
Cảm xúc của tôi lúc đó là xúc động nghẹn ngào. Dù chiến tranh ác liệt, gian khổ, đói nghèo nhưng được ở bên cạnh một người hết lòng vì quân dân, vì nước là điều may mắn. Lòng tôi kính yêu và kính trọng Bác biết bao. Và bây giờ tôi thức với Bác. Tôi thầm nghĩ, chỉ có Bác Hồ mới có tấm lòng bao la như vậy, mới có thể bôn ba khắp nơi vì nước vì dân. Nói cách khác, Bác không ngủ đêm nay và nhiều đêm khác, chỉ vì một lý do Bác là Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ kính yêu của nhân dân Việt Nam.
Kỷ niệm này, khi chiến dịch Biên giới Thu Đông kết thúc, tôi có nói với một nhà thơ và ông ấy đã viết bài thơ nổi tiếng “Đêm nay Bác không ngủ”. Và tôi cũng đã kể câu chuyện về Bác cho nhiều thế hệ con cháu khi đất nước hòa bình.
Thông qua phần soạn bài Văn tự sự và miêu tả đề 2 và một bài văn tự sự cụ thể trên đây, hi vọng các em sẽ nắm được cách kể một câu chuyện từ một tác phẩm thơ có tính chất tự sự.
Viết bài tập làm văn số 1 – Soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44
#Viết #bài #tập #làm #văn #số #Soạn #văn #tự #sự #và #miêu #tả #Đề #trang
[rule_3_plain]#Viết #bài #tập #làm #văn #số #Soạn #văn #tự #sự #và #miêu #tả #Đề #trang
Soạn Văn tự sự và miêu tả Đề 2 giúp em biết cách kể một câu chuyện từ một bài thơ có tính chất tự sự, từ đó hiểu hơn về văn tự sự.
#Viết #bài #tập #làm #văn #số #Soạn #văn #tự #sự #và #miêu #tả #Đề #trang
Soạn Văn tự sự và miêu tả Đề 2: Kể lại nội dung được ghi trong một bài thơ có tính chất tự sự (như Lượm hoặc Đêm nay Bác không ngủ) theo những ngôi kể khác nhau (ngôi thứ ba hoặc ngôi thứ nhất). 1. Lập dàn ý soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44 Mở bài:– Giới thiệu về bối cảnh của câu chuyệnThân bài:– Dựa vào nội dung chính của bài thơ, em có thể thuật lại câu chuyện theo số lần thức dậy của anh đội viên. Mỗi lần thức dậy, là một cảm xúc khác nhau
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
– Kết quả sau nhiều lần thức dậy của anh đội viên, là anh đã thức luôn cùng Bác– Nêu bật được hình ảnh vị lãnh tụ, vì cha già dân tộc Chủ tịch Hồ Chí Minh.Kết bài:– Khẳng định tấm lòng lo cho dân quân, cho đất nước của Bác Hồ và khẳng định biểu tượng Hồ Chí Minh trong lòng dân quân Việt Nam. 2. Thực hành kể lại nội dung được ghi trong một bài thơ có tính chất tự sự Dưới đây là bài viết ở ngôi thứ nhất để các em tham khảo:Vậy là đã hơn 70 năm kể từ chiến dịch Biên giới 1950. Tôi nay đã già nhưng những kỷ niệm về một thời kháng chiến vẫn còn mãi trong trí nhớ, trong trái tim. Đặc biệt là những tháng ngày chiến đấu được kề cận bên Bác Hồ. Trong đó, có một kỷ niệm mà mỗi lần nghĩ lại tôi lại càng kính yêu, thương mến và cảm phục Bác. Tôi sẽ kể cho bạn nghe ngay sau đây.Trong một đêm giá rét giữa chiến dịch Biên giới Thu – Đông cuối năm 1950, tôi bỗng tỉnh dậy giữa đêm khuya thì thấy bác Hồ vẫn ngồi bên bếp lửa. Dáng Bác cao gầy ngồi trầm ngâm giữa không gian vắng lặng. Rừng núi âm u, trời thì mưa lâm thâm, mái lều tranh gió thổi xác xơ, càng làm nổi bật vẻ cô đơn của vị lãnh tụ của dân tộc. Lo nghĩ cho quân dân, cho đất nước, tóc Bác đã bạc đi nhiều. Tôi tỉnh dậy nhưng không lên tiếng mà cứ thế nhìn Bác. Cho đến bây giờ, tôi còn nhớ niềm xúc động và thương mến trỗi dậy khi ấy khi nhìn vào bóng dáng Bác Hồ.Nhưng cả ngày dài hành quân, tôi cũng thiếp đi. Trong cơn mơ màng, tôi thấy Bác đi dém chăn cho từng đồng chí. Trong đêm yên tĩnh, Bác sợ chúng tôi giật mình, nên mỗi bước đi thật nhẹ nhàng, thật khéo. Giữa cái giá rét của mùa đông núi rừng, tôi thấy không còn lạnh lẽo. Bởi tôi cùng đồng đội được sưởi ấm bởi tấm lòng yêu thương của Bác, tấm lòng Bác ấm hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy ngoài kia. Lúc này tôi càng cảm nhận và hiểu sâu sắc những câu thơ mà nhà thơ Nguyễn Đình Thi viết về Bác:“Nơi đây sống một người tóc bạcNgười không con mà có triệu conNhân dân ta gọi Người là BácCả đời người là của nước non”Tôi mơ màng ngủ thiếp đi, nhưng hình ảnh Bác bên bếp lửa, hình ảnh Bác đi vén chăn lại khiến tôi thổn thức nỗi lòng mà thức dậy. Tôi hỏi Bác ngồi ở ngoài có lạnh lắm không, đã khuya rồi sao Bác còn chưa ngủ. Nhưng Bác nói rằng tôi đừng lo lắng quá, hãy ngủ cho ngon, ngày mai còn phải chiến đấu với giặc thù.Dù nghe lời Bác tôi nằm xuống để ngủ, nhưng lòng cứ lo Bác sẽ ốm mất nếu cứ thức hoài như thế. Bởi chiến dịch này hãy còn dài, mà đường trường rừng núi nhiều hiểm trở, Bác không ngủ thì mai lấy sức đâu mà đi.Trong cơn mơ màng tỉnh dậy làn thứ ba, tôi giật mình khi thấy Bác vẫn ngồi đinh ninh bên bếp lửa. Tôi vội vàng nằng nặc mời Bác đi ngủ, vì trời sắp sáng mất rồi. Bác nói rằng, “cháu cứ việc ngủ ngon để ngay mai còn có sức đánh giặc”, còn Bác, Bác ngủ không an lòng. Bởi Bác thương đoàn dân công đang phải ngủ ngoài rừng, phải rải lá cây làm chiếu, trời rét nhưng chỉ có manh áo lấy làm chăn. Trời còn mưa lâm thâm nên Bác càng nóng ruột, càng nghĩ mà thương nên không an lòng ngủ được.Cảm xúc của tôi lúc ấy là xúc động nghẹn ngào. Dù chiến tranh khốc liệt, khổ cực, thiếu thốn, nhưng được kề bên một người hết lòng vì quân dân, vì đất nước như thế, quả là một may mắn của tôi. Lòng tôi yêu mến, kính trọng Bác biết bao. Và lúc này tôi đã thức luôn cùng Bác. Lòng tôi thầm nghĩ, chỉ có Bác mới có tấm lòng bao la đến thế, mới có thể vì nước vì dân mà bôn ba khắp nơi, vì nước vì dân mà bao đêm không ngủ. Hay nói cách khác, Bác không ngủ đêm nay và nhiều đêm khác nữa, vì một lẽ rằng Bác là Hồ Chí Minh, là vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam.Kỉ niệm này, khi chiến dịch Biên giới Thu – Đông kết thúc tôi có kể lại cho một nhà thơ và anh đã sáng tác nên bài thơ nổi tiếng tên “Đêm nay Bác không ngủ”. Và tôi cũng kể lại câu chuyện về Bác cho nhiều thế hệ con cháu khi đất nước đã hòa bình.Qua bài soạn Văn tự sự và miêu tả Đề 2 cùng với một bài văn tự sự cụ thể trên đây, mong rằng các em nắm được cách thức kể một câu chuyện từ một tác phẩm thơ có tính chất tự sự.
#Viết #bài #tập #làm #văn #số #Soạn #văn #tự #sự #và #miêu #tả #Đề #trang
Soạn Văn tự sự và miêu tả Đề 2: Kể lại nội dung được ghi trong một bài thơ có tính chất tự sự (như Lượm hoặc Đêm nay Bác không ngủ) theo những ngôi kể khác nhau (ngôi thứ ba hoặc ngôi thứ nhất). 1. Lập dàn ý soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44 Mở bài:– Giới thiệu về bối cảnh của câu chuyệnThân bài:– Dựa vào nội dung chính của bài thơ, em có thể thuật lại câu chuyện theo số lần thức dậy của anh đội viên. Mỗi lần thức dậy, là một cảm xúc khác nhau
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
– Kết quả sau nhiều lần thức dậy của anh đội viên, là anh đã thức luôn cùng Bác– Nêu bật được hình ảnh vị lãnh tụ, vì cha già dân tộc Chủ tịch Hồ Chí Minh.Kết bài:– Khẳng định tấm lòng lo cho dân quân, cho đất nước của Bác Hồ và khẳng định biểu tượng Hồ Chí Minh trong lòng dân quân Việt Nam. 2. Thực hành kể lại nội dung được ghi trong một bài thơ có tính chất tự sự Dưới đây là bài viết ở ngôi thứ nhất để các em tham khảo:Vậy là đã hơn 70 năm kể từ chiến dịch Biên giới 1950. Tôi nay đã già nhưng những kỷ niệm về một thời kháng chiến vẫn còn mãi trong trí nhớ, trong trái tim. Đặc biệt là những tháng ngày chiến đấu được kề cận bên Bác Hồ. Trong đó, có một kỷ niệm mà mỗi lần nghĩ lại tôi lại càng kính yêu, thương mến và cảm phục Bác. Tôi sẽ kể cho bạn nghe ngay sau đây.Trong một đêm giá rét giữa chiến dịch Biên giới Thu – Đông cuối năm 1950, tôi bỗng tỉnh dậy giữa đêm khuya thì thấy bác Hồ vẫn ngồi bên bếp lửa. Dáng Bác cao gầy ngồi trầm ngâm giữa không gian vắng lặng. Rừng núi âm u, trời thì mưa lâm thâm, mái lều tranh gió thổi xác xơ, càng làm nổi bật vẻ cô đơn của vị lãnh tụ của dân tộc. Lo nghĩ cho quân dân, cho đất nước, tóc Bác đã bạc đi nhiều. Tôi tỉnh dậy nhưng không lên tiếng mà cứ thế nhìn Bác. Cho đến bây giờ, tôi còn nhớ niềm xúc động và thương mến trỗi dậy khi ấy khi nhìn vào bóng dáng Bác Hồ.Nhưng cả ngày dài hành quân, tôi cũng thiếp đi. Trong cơn mơ màng, tôi thấy Bác đi dém chăn cho từng đồng chí. Trong đêm yên tĩnh, Bác sợ chúng tôi giật mình, nên mỗi bước đi thật nhẹ nhàng, thật khéo. Giữa cái giá rét của mùa đông núi rừng, tôi thấy không còn lạnh lẽo. Bởi tôi cùng đồng đội được sưởi ấm bởi tấm lòng yêu thương của Bác, tấm lòng Bác ấm hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy ngoài kia. Lúc này tôi càng cảm nhận và hiểu sâu sắc những câu thơ mà nhà thơ Nguyễn Đình Thi viết về Bác:“Nơi đây sống một người tóc bạcNgười không con mà có triệu conNhân dân ta gọi Người là BácCả đời người là của nước non”Tôi mơ màng ngủ thiếp đi, nhưng hình ảnh Bác bên bếp lửa, hình ảnh Bác đi vén chăn lại khiến tôi thổn thức nỗi lòng mà thức dậy. Tôi hỏi Bác ngồi ở ngoài có lạnh lắm không, đã khuya rồi sao Bác còn chưa ngủ. Nhưng Bác nói rằng tôi đừng lo lắng quá, hãy ngủ cho ngon, ngày mai còn phải chiến đấu với giặc thù.Dù nghe lời Bác tôi nằm xuống để ngủ, nhưng lòng cứ lo Bác sẽ ốm mất nếu cứ thức hoài như thế. Bởi chiến dịch này hãy còn dài, mà đường trường rừng núi nhiều hiểm trở, Bác không ngủ thì mai lấy sức đâu mà đi.Trong cơn mơ màng tỉnh dậy làn thứ ba, tôi giật mình khi thấy Bác vẫn ngồi đinh ninh bên bếp lửa. Tôi vội vàng nằng nặc mời Bác đi ngủ, vì trời sắp sáng mất rồi. Bác nói rằng, “cháu cứ việc ngủ ngon để ngay mai còn có sức đánh giặc”, còn Bác, Bác ngủ không an lòng. Bởi Bác thương đoàn dân công đang phải ngủ ngoài rừng, phải rải lá cây làm chiếu, trời rét nhưng chỉ có manh áo lấy làm chăn. Trời còn mưa lâm thâm nên Bác càng nóng ruột, càng nghĩ mà thương nên không an lòng ngủ được.Cảm xúc của tôi lúc ấy là xúc động nghẹn ngào. Dù chiến tranh khốc liệt, khổ cực, thiếu thốn, nhưng được kề bên một người hết lòng vì quân dân, vì đất nước như thế, quả là một may mắn của tôi. Lòng tôi yêu mến, kính trọng Bác biết bao. Và lúc này tôi đã thức luôn cùng Bác. Lòng tôi thầm nghĩ, chỉ có Bác mới có tấm lòng bao la đến thế, mới có thể vì nước vì dân mà bôn ba khắp nơi, vì nước vì dân mà bao đêm không ngủ. Hay nói cách khác, Bác không ngủ đêm nay và nhiều đêm khác nữa, vì một lẽ rằng Bác là Hồ Chí Minh, là vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam.Kỉ niệm này, khi chiến dịch Biên giới Thu – Đông kết thúc tôi có kể lại cho một nhà thơ và anh đã sáng tác nên bài thơ nổi tiếng tên “Đêm nay Bác không ngủ”. Và tôi cũng kể lại câu chuyện về Bác cho nhiều thế hệ con cháu khi đất nước đã hòa bình.Qua bài soạn Văn tự sự và miêu tả Đề 2 cùng với một bài văn tự sự cụ thể trên đây, mong rằng các em nắm được cách thức kể một câu chuyện từ một tác phẩm thơ có tính chất tự sự.
#Viết #bài #tập #làm #văn #số #Soạn #văn #tự #sự #và #miêu #tả #Đề #trang
[rule_3_plain]#Viết #bài #tập #làm #văn #số #Soạn #văn #tự #sự #và #miêu #tả #Đề #trang
Soạn Văn tự sự và miêu tả Đề 2 giúp em biết cách kể một câu chuyện từ một bài thơ có tính chất tự sự, từ đó hiểu hơn về văn tự sự.
Bạn thấy bài viết Viết bài tập làm văn số 1 – Soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44 có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Viết bài tập làm văn số 1 – Soạn văn tự sự và miêu tả Đề 2 trang 44 bên dưới để website ecogreengiapnhi.net có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website ecogreengiapnhi.net
Nguồn: ecogreengiapnhi.net
#Viết #bài #tập #làm #văn #số #Soạn #văn #tự #sự #và #miêu #tả #Đề #trang