Blog

Phân tích bài thơ Ngắm trăng của lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh

Có phải bạn đang tìm kiếm chủ đề về => Phân tích bài thơ Ngắm trăng của lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh phải không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem nó ngay tại đây. Xem thêm các bài tập khác tại đây => Blog

Hình Ảnh về Phân tích bài thơ Ngắm trăng của lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh

Video về Phân tích bài thơ Ngắm trăng của lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh

Wiki về Phân tích bài thơ Ngắm trăng của lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh

Phân tích bài thơ Ngắm trăng của lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh -

Phân tích bài thơ Trông trăng, ta sẽ thấy tác phẩm đã thành công cả về nội dung và nghệ thuật. Được viết bằng thể thơ bảy chữ ngắn gọn, súc tích, sử dụng nghệ thuật tương phản và đặc biệt là nhân hoá vầng trăng như một người bạn tâm tình, Hồ Chí Minh đã tạo nên một bài thơ hay, mang nhiều giá trị sâu sắc.

Phân tích bài thơ “Ngắm trăng”

Từ trước đến nay, trăng đã là đề tài quen thuộc trong thơ ca, nhạc họa, nói đến trăng người ta nghĩ ngay đến người bạn tâm tình, nguồn cảm hứng dạt dào. Trong thơ Bác, vầng trăng hiện lên bình dị và đẹp đẽ, có sự giao cảm đặc biệt với con người. Điều đó được thể hiện qua bài thơ Ngắm trăng, tác phẩm số 20 trong Nhật ký trong tù, được Bác Hồ viết trong thời gian bị giam ở nhà tù Tưởng Giới Thạch, Trung Quốc. Hãy phân tích bài thơ Ngắm trăng để cảm nhận vẻ đẹp, tình yêu mà vị lãnh tụ vĩ đại của chúng ta đã viết.

Tập thơ Nhật ký trong tù
Tập thơ Nhật ký trong tù

Nhật ký trong tù ra đời trong hoàn cảnh “nhị ca” đang phải chịu cảnh tù đày khốn khổ, ăn bữa cơm “cháo nặng”, “không rau, không muối”, phải cuốc bộ “năm mươi ba dặm”. một ngày nào đó ”chuyển từ nhà tù này sang nhà tù khác, tay chân bị cùm, thương tích đầy mình. Bằng ý chí, nghị lực phi thường và bản lĩnh cách mạng đặc biệt, Hồ Chí Minh đã tạo nên một giá trị tinh thần to lớn, có ý nghĩa về văn học, lịch sử, chính trị, lý luận và lịch sử. thực hành sâu sắc để đời sau khâm phục và không ngừng học hỏi.

Nói đến trăng, người ta thường ngắm nó trong không gian thư thái, lãng mạn, có thêm rượu và hoa, ngâm nga vài câu thơ cho tình nghệ sĩ. Nhưng ở đây, hoàn cảnh ngắm trăng của Bác lại hoàn toàn khác:

“Nhà tù giữa không có hoa, không có diệc, không có hoa,

Đối với bài kiểm tra lương thấp? “

(Trong tù không có rượu và hoa,

Cảnh đẹp đêm nay khó có thể bỏ qua.)

Câu thơ đầu tiên Bác viết đã diễn tả hoàn cảnh tù đày khắc nghiệt mà Bác đang phải đối mặt hiện nay, từ “không” được lặp lại hai lần nhằm nhấn mạnh sự thiếu thốn về vật chất, thiếu thốn của những gì lẽ ra phải có ngay từ bây giờ. hoa, rượu và thậm chí là tự do. Thời điểm Bác ngắm trăng là lúc nửa đêm, không gian là một nhà tù lạnh lẽo, xung quanh chỉ là bốn bức tường tối tăm và xiềng xích.

Bác nhàn nhã nhìn trăng qua song sắt nhà tù
Bác nhàn nhã nhìn trăng qua song sắt nhà tù

Chỉ qua bảy từ giản dị và khiêm tốn, chúng ta có thể thấy được hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn trong tù. Nhưng ở một nơi mà người dân đang phải vật lộn với cái đói, cái đau và chỉ biết nghĩ đến hận thù và cái chết, Bác dường như quên đi thực tại, quên đi thân phận người tù của mình và cảm thấy thoải mái. mái nhà ngắm trăng, đắm chìm trong vẻ đẹp của thiên nhiên và ngân nga đôi câu thơ lãng mạn. Đối diện với vầng trăng “khó hờ hững” ấy, ta thấy tâm hồn xao xuyến, bối rối. Câu thơ thứ hai là một câu hỏi tu từ thể hiện tâm trạng của Bác trước cảnh đẹp ngoài song sắt, trăng hiện ra thật đẹp nhưng Bác không có gì để đáp lại trăng. Chính tình yêu lớn dành cho vạn vật đã khiến người nghệ sĩ xao xuyến, không biết phải làm sao. Qua đây, ta thấy được sự ưu việt của Bác không chỉ ở tri thức mà còn ở tâm hồn, tình cảm, sự nhạy cảm với thiên nhiên, cảnh vật. Trong những năm tháng bị giam cầm của vị cha già dân tộc, có lẽ chúng ta sẽ không biết bao nhiêu lần ông “vượt ngục tâm linh”, như chính ông đã từng tâm sự rằng:

“Cơ thể đang ở trong ngục tối

Tinh thần ở ngoài kia ”

Kẻ thù có thể giam cầm, tra tấn thân thể của Bác, nhưng muốn “giam cầm” tinh thần, ý chí, tình cảm của Người là điều không thể và không bao giờ có thể làm được. Sau một hồi băn khoăn trước người tri kỷ, trăng trối, cuối cùng Bác đã tìm ra được một giải pháp chân thành đó là đáp lại tấm lòng son sắt:

“Theo hướng hai mặt khán giả, Minh Nguyệt,

Nguyệt nghe lời nhưng khán giả thích ”.

(Những người nhìn vào mặt trăng chiếu qua cửa sổ,

Trăng soi cửa nhà thơ.)

Vẻ đẹp của ánh trăng tròn đang tỏa sáng
Vẻ đẹp của ánh trăng tròn đang tỏa sáng

Dù hoàn cảnh nghèo khó, vất vả, dù không gian tối tăm, chật hẹp đôi khi làm “xao xuyến” lòng người, con người vẫn hướng về vầng trăng và vầng trăng ngoài kia cũng gần mình hơn để sáng lên. Qua song sắt nhà tù, khi khung cảnh chỉ còn là ô cửa sổ nhỏ, Bác vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống bên ngoài, của ánh trăng rằm đang tỏa sáng. Đây là một lời khẳng định chắc nịch rằng xiềng xích, gông cùm không thể ngăn cản tâm hồn nhà thơ vươn tới thiên nhiên rộng lớn, với cái đẹp, cái thiện của nó.

Nếu để ý kỹ ở đây, chúng ta sẽ thấy hai câu thơ trong bản dịch kém nhất quán so với phần chuyển ngữ, thêm vào đó hai từ “khiêu dâm” và “xem” là từ đồng nghĩa nên dịch không đảm bảo. ý nghĩa mà tác giả muốn gửi gắm. Trong hai câu thơ này, Bác đã sử dụng nghệ thuật tương phản tài tình, mỗi câu thơ chia làm ba chủ thể, một bên là thi nhân, một bên là vầng trăng và ở giữa là song sắt nhà tù. Cấu trúc tương phản này đã vẽ nên một bức tranh hiện thực rõ nét để người đọc có thể hình dung rõ ràng rằng song sắt nhà tù ngăn cách giữa người và trăng. Bên trong là nhà tù, bóng tối, đau đớn và lạnh lẽo, còn bên ngoài là tự do, ánh sáng, hạnh phúc và ấm áp.

Nhưng hai thái cực đối lập ấy không còn quan trọng nữa vì tâm hồn cả hai đang tìm thấy nhau, chàng thơ và ánh trăng dường như đã “gặp nhau” ở một nơi nào đó khác hẳn mọi khi, một tình bạn chân thành mà đong đầy cảm xúc. Chàng đã vượt qua rào cản hiện tại vì yêu trăng, vì yêu chàng, trăng đã lăn qua cơn đau sắt lạnh và đặt chân vào một ngục tù tối tăm, ẩm thấp. Phải vì trăng mà người bình thường muốn trở thành thi sĩ và cũng phải vì con người mà trăng muốn sáng hơn, ấm hơn.

Từ trước đến nay, ít người ngắm trăng như Bác Hồ vì người ngắm trăng không phải chỉ để ngắm, thưởng ngoạn mà bằng cả tình yêu, nhất là với phong thái ung dung, ý chí, kiên cường của người lính. Cuộc cách mạng. Dù trong hoàn cảnh nào, không vướng bận vật chất hay gông cùm trên người, Bác vẫn tự do ngắm trăng, hòa mình vào thiên nhiên. Hướng về vầng trăng và ánh sáng ấm áp bên ngoài, Bác như đang nhìn về bầu trời tự do, vận mệnh và tương lai của dân tộc. Hoài Thanh đã từng nhận xét: “Thơ Bác đầy trăng”, một thế giới trăng hữu tình đầy chất thơ nhưng đầy đau thương, lo lắng cho đất nước, như trong bài thơ Cảnh khuya Bác đã từng viết:

“Tiếng suối trong như tiếng hát xa,

Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.

Cảnh khuya như tranh vẽ, người chưa ngủ,

Không ngủ được, lo lắng đến nước đó ”.

Hình ảnh Bác Hồ lao động, muốn tìm con đường giải phóng dân tộc
Hình ảnh Bác Hồ lao động, muốn tìm con đường giải phóng dân tộc

Bác ngắm trăng vì yêu trăng yêu tự do, ánh sáng của trăng tượng trưng cho niềm hy vọng giải phóng dân tộc của người chiến sĩ cách mạng. Trong bài thơ Ngắm trăng này, chúng ta thấy Bác hiện lên qua hai hình ảnh: nhà thơ và người chiến sĩ, tưởng chừng như đối lập giữa mềm và cứng nhưng lại bổ sung, dung hòa với nhau, tạo nên một con người tài hoa, đặc sắc. Giữa cuộc đời tù đày oan nghiệt, có trái tim rung động trước vẻ đẹp vĩnh hằng của tạo vật, có ý chí kiên cường với khát vọng tự do mãnh liệt, muốn chèo lái con thuyền dân tộc đến bến bờ độc tôn. thành lập, hạnh phúc.

Phân tích bài thơ Trông trăng, ta thấy tác phẩm đã thành công cả về nội dung và nghệ thuật. Được viết bằng thể thơ bảy chữ ngắn gọn, súc tích, sử dụng nghệ thuật tương phản và đặc biệt là nhân hoá vầng trăng như một người bạn tâm tình, Hồ Chí Minh đã tạo nên một bài thơ hay, mang nhiều giá trị sâu sắc. Đọc những bài thơ của Bác, chúng ta có dịp hiểu thêm về Bác cũng như mở mang vốn hiểu biết của mình.

Phân tích bài thơ Ngắm trăng của lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

[rule_3_plain]

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

Phân tích bài thơ Ngắm trăng, ta sẽ thấy tác phẩm đã thành công cả về nội dung lẫn nghệ thuật. Viết bằng thể thơ thất ngôn tứ tuyệt ngắn gọn mà hàm súc, sử dụng nghệ thuật đối và đặc biệt là nhân hóa trăng như một người tri kỷ, Hồ Chí Minh đã tạo ra một bài thơ hay, mang nhiều giá trị sâu sắc.

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

Bài mẫu phân tích bài thơ Ngắm trăng Từ trước đến nay, trăng là đề tài quen thuộc trong thơ ca nhạc họa, nói đến trăng người ta nghĩ ngay đến một người bạn tâm tình, một nguồn cảm hứng dạt dào cảm xúc. Trong thơ Bác, trăng đã từng xuất hiện đầy bình dị và đẹp đẽ, có mối giao cảm đặc biệt với con người. Điều này được thể hiện qua bài thơ Ngắm trăng, là tác phẩm số 20 in trong tập Nhật ký trong tù, được Bác viết khi đang bị giam giữ ở nhà tù Tưởng Giới Thạch, Trung Quốc. Hãy cùng phân tích bài thơ Ngắm trăng để cảm được cái mỹ, cái tình mà vị lãnh tụ vĩ đại của chúng ta đã viết nên.Tập thơ Nhật ký trong tùNhật ký trong tù ra đời trong hoàn cảnh “người khai sinh” nó đang chịu cảnh tù đày khổ ải, ăn bữa “lưng bát cháo bụng cồn cào”, “không rau, không muối”, phải cuốc bộ “năm mươi ba dặm một ngày trời” chuyển từ nhà tù này đến nhà tù khác, chân tay gông cùm, đầy thương tích. Chính vì có được ý chí và nghị lực phi thường cùng một tinh thần cách mạng đặc biệt, Hồ Chí Minh đã tạo nên một giá trị tinh thần to lớn, có ý nghĩa về văn học, lịch sử, chính trị, lý luận và thực tiễn sâu sắc để đời sau vô cùng thán phục và không ngừng học tập.Nói đến trăng, người ta thường ngắm nó trong một bầu không khí thư thái, lãng mạn, có thêm rượu và hoa, ngân nga vài câu thơ cho đậm tình nghệ sĩ. Thế nhưng ở đây hoàn cảnh ngắm trăng của Bác lại hoàn toàn khác:“Ngục trung vô tửu diệc vô hoa,Đối thử lương tiêu nại nhược hà?”

(Trong tù không rượu cũng không hoa,Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ.)Câu thơ đầu Bác viết đã tả thực cảnh tù lao khắc nghiệt Người đang đối diện hiện tại, từ “không” được lặp lại hai lần nhằm nhấn mạnh sự thiếu thốn vật chất, thiếu những cái đáng lẽ ra phải có ngay lúc này là hoa, rượu và cả sự tự do. Thời gian Bác ngắm trăng là nửa đêm, không gian là nhà tù lạnh lẽo, xung quanh chỉ có bốn bức tường tối tăm và xiềng xích.Bác ung dung ngắm trăng qua song sắt nhà tùQua vỏn vẹn bảy con chữ giản dị, khiêm tốn, ta thấy được hoàn cảnh đầy gian khổ, thiếu thốn nơi ngục tù. Thế nhưng ở cái nơi mà người ta đang quay quắt với cái đói, cái đau, chỉ có thể nghĩ đến sự hận thù và cái chết này thì Bác lại dường như quên đi thực tại, quên đi thân phận tù nhân của mình mà thoải mái ngắm trăng, hòa mình vào cảnh đẹp của thiên nhiên và ngân nga đôi ba câu thơ lãng mạn. Trước cảnh trăng “khó hững hờ” như thế, ta thấy có tâm hồn đang băn khoăn, bối rối. Câu thơ thứ hai là một câu hỏi tu từ thể hiện tâm trạng của Bác trước cảnh đẹp ngoài song sắt, trăng đã xuất hiện đẹp đẽ như vậy nhưng Bác lại không có gì để đáp lại trăng. Chính tình yêu không nhỏ đối với vạn vật đã làm cho người nghệ sĩ xốn xang, không biết phải làm thế nào. Qua đây mới thấy sự hơn Người của Bác không chỉ có tri thức mà còn ở tâm hồn, tình cảm, sự nhạy bén với thiên nhiên cảnh vật. Trong những năm tháng tù đày này của vị Cha già dân tộc, có lẽ chúng ta sẽ không biết được Người đã “vượt ngục tinh thần” bao nhiêu lần, như chính Người cũng đã từng tâm sự rằng:“Thân thể ở trong laoTinh thần ở ngoài lao”Kẻ thù có thể giam cầm và hành hạ thể xác Bác tuy nhiên muốn “bỏ tù” tinh thần, ý chí, cảm xúc của Người là điều không thể và không bao giờ có thể. Sau một hồi băn khoăn trước người bạn tri âm là trăng, cuối cùng Bác đã tìm được cách giải quyết đầy chân tình đó là lấy tấm lòng để đáp lại tấm lòng:“Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt, Nguyệt tòng song thích khán thi gia.”(Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ, Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.)Vẻ đẹp của trăng tròn đang soi sángMặc cho tình cảnh thiếu thốn khổ ải, mặc cho không gian chật hẹp u tối đôi khi làm “túng quẫn” lòng người, người đã vẫn tìm đến trăng và trăng ngoài kia cũng gần người hơn mà thắp tỏa. Qua song sắt của nhà tù, khi tầm nhìn chỉ còn là một khung cửa sổ nhỏ bé Bác vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống bên ngoài, của ánh trăng đang tròn vành soi sáng. Đây là sự khẳng định chắc nịch rằng xiềng xích, gông cùm không thể ngăn được tâm hồn thi nhân tìm đến với thiên nhiên rộng lớn, với cái đẹp, cái thiện lương.Để ý kỹ ở đây chúng ta sẽ thấy hai câu thơ ở bản dịch kém phần đăng đối hơn so với phiên âm thêm vào đó từ “nhòm” và “ngắm” là từ đồng nghĩa nên đã khiến cho bản dịch không được đảm bảo về ý tứ mà tác giả muốn truyền tải. Ở hai câu thơ này, Bác đã sử dụng nghệ thuật đăng đối tài tình, mỗi câu thơ chia làm ba đối tượng, một bên là thi nhân, một bên là trăng và ở giữa là song sắt nhà tù. Cấu trúc đối này đã vẽ ra một bức tranh rành mạch hoàn cảnh thực tại để người đọc có thể hình dung được rõ ràng rằng song sắt nhà tù chia rẽ người và trăng. Ở trong này là tù giam, bóng tối, đau khổ và lạnh lẽo còn ngoài kia là tự do, ánh sáng, hạnh phúc và ấm áp.Thế nhưng hai thế cực hoàn toàn đối lập nhau đó không còn quan trọng bởi vì linh hồn trong cả hai đang tìm đến với nhau, thi nhân và ánh trăng dường như đã “gặp” nhau ở một nơi nào đó khác xa lệ thường, một tình bạn tri âm tri kỷ đầy xúc động. Người đã vì cảm mến trăng mà vượt qua rào cản tù đày hiện tại, trăng vì tình cảm của người mà lăn mình qua song đau sắt lạnh, đặt chân vào chốn tù lao ẩm thấp, tối tăm. Hẳn vì trăng mà người bình thường muốn trở thành thi sĩ và hẳn vì người mà trăng muốn sáng hơn, ấm áp hơn bội phần.Từ trước đến nay có mấy ai ngắm trăng như Bác vì Người ngắm trăng không phải chỉ là nhìn, là thưởng thức mà bằng cả tình yêu, đặc biệt là với phong thái ung dung, ý chí, nghị lực kiên cường của người chiến sĩ cách mạng. Không quan tâm hoàn cảnh, không vướng bận vật chất hay thân thể chịu bao gông cùm, Bác vẫn tự tại mà ngắm trăng, hòa mình vào thiên nhiên đất trời. Hướng về trăng, về ánh sáng ấm áp ngoài kia Bác như hướng về bầu trời tự do, về vận mệnh, tương lai của dân tộc. Hoài Thanh đã từng nhận xét: “Thơ Bác đầy trăng”, một thế giới trăng hữu tình chứa chan thi vị nhưng cùng đầy nỗi đau đáu lo lắng cho đất nước, như trong bài thơ Cảnh khuya Bác từng viết:“Tiếng suối trong như tiếng hát xa, Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.”Hình ảnh Bác Hồ làm việc, muốn tìm ra con đường giải phóng dân tộcBác ngắm trăng vì yêu trăng và yêu tự do, ánh sáng của trăng tượng trưng cho hy vọng muốn giải phóng dân tộc của người chiến sĩ cách mạng. Ở bài thơ Ngắm trăng này, ta thấy Bác hiện lên qua hai hình ảnh: thi sĩ và chiến sĩ, cả hai tưởng là đối nghịch nhau giữa mềm mại và cứng rắn thế nhưng lại bổ sung, dung hòa cùng nhau, tạo nên một con người thật sự đặc biệt và tài giỏi. Giữa cuộc sống nhà tù vô nhân đạo, có một trái tim biết rung cảm trước vẻ đẹp vĩnh hằng của tạo hóa, có một ý chí kiên cường với khát vọng tự do mãnh liệt, muốn chèo lái con thuyền dân tộc đến bến bờ độc lập, hạnh phúc. Phân tích bài thơ Ngắm trăng, ta thấy tác phẩm đã thành công cả về nội dung lẫn nghệ thuật. Viết bằng thể thơ thất ngôn tứ tuyệt ngắn gọn mà hàm súc, sử dụng nghệ thuật đối và đặc biệt là nhân hóa trăng như một người tri kỷ, Hồ Chí Minh đã tạo ra một bài thơ hay, mang nhiều giá trị sâu sắc. Đọc thơ của Bác, ta có cơ hội hiểu thêm về Bác cũng như được mở mang vốn kiến thức, câu từ. 

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

Bài mẫu phân tích bài thơ Ngắm trăng Từ trước đến nay, trăng là đề tài quen thuộc trong thơ ca nhạc họa, nói đến trăng người ta nghĩ ngay đến một người bạn tâm tình, một nguồn cảm hứng dạt dào cảm xúc. Trong thơ Bác, trăng đã từng xuất hiện đầy bình dị và đẹp đẽ, có mối giao cảm đặc biệt với con người. Điều này được thể hiện qua bài thơ Ngắm trăng, là tác phẩm số 20 in trong tập Nhật ký trong tù, được Bác viết khi đang bị giam giữ ở nhà tù Tưởng Giới Thạch, Trung Quốc. Hãy cùng phân tích bài thơ Ngắm trăng để cảm được cái mỹ, cái tình mà vị lãnh tụ vĩ đại của chúng ta đã viết nên.Tập thơ Nhật ký trong tùNhật ký trong tù ra đời trong hoàn cảnh “người khai sinh” nó đang chịu cảnh tù đày khổ ải, ăn bữa “lưng bát cháo bụng cồn cào”, “không rau, không muối”, phải cuốc bộ “năm mươi ba dặm một ngày trời” chuyển từ nhà tù này đến nhà tù khác, chân tay gông cùm, đầy thương tích. Chính vì có được ý chí và nghị lực phi thường cùng một tinh thần cách mạng đặc biệt, Hồ Chí Minh đã tạo nên một giá trị tinh thần to lớn, có ý nghĩa về văn học, lịch sử, chính trị, lý luận và thực tiễn sâu sắc để đời sau vô cùng thán phục và không ngừng học tập.Nói đến trăng, người ta thường ngắm nó trong một bầu không khí thư thái, lãng mạn, có thêm rượu và hoa, ngân nga vài câu thơ cho đậm tình nghệ sĩ. Thế nhưng ở đây hoàn cảnh ngắm trăng của Bác lại hoàn toàn khác:“Ngục trung vô tửu diệc vô hoa,Đối thử lương tiêu nại nhược hà?”

(Trong tù không rượu cũng không hoa,Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ.)Câu thơ đầu Bác viết đã tả thực cảnh tù lao khắc nghiệt Người đang đối diện hiện tại, từ “không” được lặp lại hai lần nhằm nhấn mạnh sự thiếu thốn vật chất, thiếu những cái đáng lẽ ra phải có ngay lúc này là hoa, rượu và cả sự tự do. Thời gian Bác ngắm trăng là nửa đêm, không gian là nhà tù lạnh lẽo, xung quanh chỉ có bốn bức tường tối tăm và xiềng xích.Bác ung dung ngắm trăng qua song sắt nhà tùQua vỏn vẹn bảy con chữ giản dị, khiêm tốn, ta thấy được hoàn cảnh đầy gian khổ, thiếu thốn nơi ngục tù. Thế nhưng ở cái nơi mà người ta đang quay quắt với cái đói, cái đau, chỉ có thể nghĩ đến sự hận thù và cái chết này thì Bác lại dường như quên đi thực tại, quên đi thân phận tù nhân của mình mà thoải mái ngắm trăng, hòa mình vào cảnh đẹp của thiên nhiên và ngân nga đôi ba câu thơ lãng mạn. Trước cảnh trăng “khó hững hờ” như thế, ta thấy có tâm hồn đang băn khoăn, bối rối. Câu thơ thứ hai là một câu hỏi tu từ thể hiện tâm trạng của Bác trước cảnh đẹp ngoài song sắt, trăng đã xuất hiện đẹp đẽ như vậy nhưng Bác lại không có gì để đáp lại trăng. Chính tình yêu không nhỏ đối với vạn vật đã làm cho người nghệ sĩ xốn xang, không biết phải làm thế nào. Qua đây mới thấy sự hơn Người của Bác không chỉ có tri thức mà còn ở tâm hồn, tình cảm, sự nhạy bén với thiên nhiên cảnh vật. Trong những năm tháng tù đày này của vị Cha già dân tộc, có lẽ chúng ta sẽ không biết được Người đã “vượt ngục tinh thần” bao nhiêu lần, như chính Người cũng đã từng tâm sự rằng:“Thân thể ở trong laoTinh thần ở ngoài lao”Kẻ thù có thể giam cầm và hành hạ thể xác Bác tuy nhiên muốn “bỏ tù” tinh thần, ý chí, cảm xúc của Người là điều không thể và không bao giờ có thể. Sau một hồi băn khoăn trước người bạn tri âm là trăng, cuối cùng Bác đã tìm được cách giải quyết đầy chân tình đó là lấy tấm lòng để đáp lại tấm lòng:“Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt, Nguyệt tòng song thích khán thi gia.”(Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ, Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.)Vẻ đẹp của trăng tròn đang soi sángMặc cho tình cảnh thiếu thốn khổ ải, mặc cho không gian chật hẹp u tối đôi khi làm “túng quẫn” lòng người, người đã vẫn tìm đến trăng và trăng ngoài kia cũng gần người hơn mà thắp tỏa. Qua song sắt của nhà tù, khi tầm nhìn chỉ còn là một khung cửa sổ nhỏ bé Bác vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống bên ngoài, của ánh trăng đang tròn vành soi sáng. Đây là sự khẳng định chắc nịch rằng xiềng xích, gông cùm không thể ngăn được tâm hồn thi nhân tìm đến với thiên nhiên rộng lớn, với cái đẹp, cái thiện lương.Để ý kỹ ở đây chúng ta sẽ thấy hai câu thơ ở bản dịch kém phần đăng đối hơn so với phiên âm thêm vào đó từ “nhòm” và “ngắm” là từ đồng nghĩa nên đã khiến cho bản dịch không được đảm bảo về ý tứ mà tác giả muốn truyền tải. Ở hai câu thơ này, Bác đã sử dụng nghệ thuật đăng đối tài tình, mỗi câu thơ chia làm ba đối tượng, một bên là thi nhân, một bên là trăng và ở giữa là song sắt nhà tù. Cấu trúc đối này đã vẽ ra một bức tranh rành mạch hoàn cảnh thực tại để người đọc có thể hình dung được rõ ràng rằng song sắt nhà tù chia rẽ người và trăng. Ở trong này là tù giam, bóng tối, đau khổ và lạnh lẽo còn ngoài kia là tự do, ánh sáng, hạnh phúc và ấm áp.Thế nhưng hai thế cực hoàn toàn đối lập nhau đó không còn quan trọng bởi vì linh hồn trong cả hai đang tìm đến với nhau, thi nhân và ánh trăng dường như đã “gặp” nhau ở một nơi nào đó khác xa lệ thường, một tình bạn tri âm tri kỷ đầy xúc động. Người đã vì cảm mến trăng mà vượt qua rào cản tù đày hiện tại, trăng vì tình cảm của người mà lăn mình qua song đau sắt lạnh, đặt chân vào chốn tù lao ẩm thấp, tối tăm. Hẳn vì trăng mà người bình thường muốn trở thành thi sĩ và hẳn vì người mà trăng muốn sáng hơn, ấm áp hơn bội phần.Từ trước đến nay có mấy ai ngắm trăng như Bác vì Người ngắm trăng không phải chỉ là nhìn, là thưởng thức mà bằng cả tình yêu, đặc biệt là với phong thái ung dung, ý chí, nghị lực kiên cường của người chiến sĩ cách mạng. Không quan tâm hoàn cảnh, không vướng bận vật chất hay thân thể chịu bao gông cùm, Bác vẫn tự tại mà ngắm trăng, hòa mình vào thiên nhiên đất trời. Hướng về trăng, về ánh sáng ấm áp ngoài kia Bác như hướng về bầu trời tự do, về vận mệnh, tương lai của dân tộc. Hoài Thanh đã từng nhận xét: “Thơ Bác đầy trăng”, một thế giới trăng hữu tình chứa chan thi vị nhưng cùng đầy nỗi đau đáu lo lắng cho đất nước, như trong bài thơ Cảnh khuya Bác từng viết:“Tiếng suối trong như tiếng hát xa, Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.”Hình ảnh Bác Hồ làm việc, muốn tìm ra con đường giải phóng dân tộcBác ngắm trăng vì yêu trăng và yêu tự do, ánh sáng của trăng tượng trưng cho hy vọng muốn giải phóng dân tộc của người chiến sĩ cách mạng. Ở bài thơ Ngắm trăng này, ta thấy Bác hiện lên qua hai hình ảnh: thi sĩ và chiến sĩ, cả hai tưởng là đối nghịch nhau giữa mềm mại và cứng rắn thế nhưng lại bổ sung, dung hòa cùng nhau, tạo nên một con người thật sự đặc biệt và tài giỏi. Giữa cuộc sống nhà tù vô nhân đạo, có một trái tim biết rung cảm trước vẻ đẹp vĩnh hằng của tạo hóa, có một ý chí kiên cường với khát vọng tự do mãnh liệt, muốn chèo lái con thuyền dân tộc đến bến bờ độc lập, hạnh phúc. Phân tích bài thơ Ngắm trăng, ta thấy tác phẩm đã thành công cả về nội dung lẫn nghệ thuật. Viết bằng thể thơ thất ngôn tứ tuyệt ngắn gọn mà hàm súc, sử dụng nghệ thuật đối và đặc biệt là nhân hóa trăng như một người tri kỷ, Hồ Chí Minh đã tạo ra một bài thơ hay, mang nhiều giá trị sâu sắc. Đọc thơ của Bác, ta có cơ hội hiểu thêm về Bác cũng như được mở mang vốn kiến thức, câu từ. 

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

[rule_3_plain]

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

Phân tích bài thơ Ngắm trăng, ta sẽ thấy tác phẩm đã thành công cả về nội dung lẫn nghệ thuật. Viết bằng thể thơ thất ngôn tứ tuyệt ngắn gọn mà hàm súc, sử dụng nghệ thuật đối và đặc biệt là nhân hóa trăng như một người tri kỷ, Hồ Chí Minh đã tạo ra một bài thơ hay, mang nhiều giá trị sâu sắc.


Thông tin thêm

Phân tích bài thơ Ngắm trăng của lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

[rule_3_plain]

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

[rule_1_plain]

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

[rule_2_plain]

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

[rule_2_plain]

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

[rule_3_plain]

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

[rule_1_plain]

Nguồn: https://ecogreengiapnhi.net/

#Phân #tích #bài #thơ #Ngắm #trăng #của #lãnh #tụ #vĩ #đại #Hồ #Chí #Minh

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button